Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

"Con đường chiến thắng" (Дорога победы) của thành phố Leningrad

Standard

Leningrad không chỉ là một thành phố bình thường mà còn là nơi đã nổ ra cuộc Cách mạng tháng 10 Nga, một biểu tượng chính trị quan trọng của Liên Xô. Đồng thời, chiếm Leningrad cũng là chiếm được một căn cứ hải quân quan trọng để phục vụ cuộc đối đầu trên biển giữa hải quân Đức Quốc xã và Hải quân Anh trên biển Baltic.
Ngày 2 tháng 9 năm 1941, Adolf Hitler ra chỉ thị cho Bộ tư lệnh hải quân Đức: "Cần phải tiến đến gần thành phố này và phá hủy nó bằng một dàn pháo binh của tất cả các cỡ đại bác và máy bay ném bom tầm xa".
Dù đã tấn công mãnh liệt chiếm được phần lớn thành phố nhưng Leningrad vẫn tồn tại, vẫn sống vẫn chiến đấu. Thấy không thể đánh bại các đơn vị phòng thủ bằng những cuộc tiến công, quân Đức quyết định đánh bại họ bằng một cuộc bao vây, khi mà đói và rét là đồng minh của người Đức. Nhưng cuộc tấn công và phong tỏa kéo dài của quân đội Đức Quốc xã vẫn không thể bóp chết được Leningrad.
Đầu năm 1943 sau khi bao vây một bộ phận sinh lực lớn của quân đội Đức Quốc Xã, Bộ Tổng tư lệnh tối cao quân đội Liên Xô đã lên kế hoạch chọc thủng vòng vây tiếp tế cho Leningrad.
Đêm 11 rạng ngày 12 tháng 1 năm 1943, các đơn vị quân thuộc hai phương diện quân Volkhov và Leningrad đã đẩy lùi quân Đức, chiếm được một đoạn hành lang rộng từ 15 đến 30 km phía Nam hồ Ladoga. Đêm 18 rạng ngày 19 tháng 1 năm 1943, sau khi hai cánh quân tiên phong của hai phương diện quân gặp nhau, Đài phát thanh Liên Xô loan tin: "vòng phong tỏa Leningrad đã bị phá vỡ". Để cứu nguy cho thành phố, Hội đồng quốc phòng Nhà nước Liên Xô đã quyết định xây dựng cấp bách một tuyến đường sắt dài 36 km từ ga Zhikharevo đến Shlisselburg. Mặc dù trong khu vực mới chiếm lại được vẫn còn đầy mìn, bom và đạn pháo chưa nổ; mặc dù dưới thời tiết giá buốt dưới 0 độ với những trận tuyết rơi liên tiếp, nhưng với tinh thần làm việc quên mình chỉ sau 15 ngày công việc đã hoàn tất.
Ngày 11 tháng 2 năm 1943, những chuyến tàu chở bột mỳ, than đá, dầu, quặng kim loại, vũ khí đầu tiên đã đến được Leningrad. Người dân Leningrad gọi đây là "con đường chiến thắng" (Дорога победы).Con đường đã đi vào lịch sử như một biểu tượng của thành phố. Nó góp phần đẩy lùi những ngày sống trong đói rét của người dân Liên Xô tại thành phố này mặc dù bom đạn vẫn chưa ngưng nổ trên các đường phố. "Con đường chiến thắng" đánh dấu bước tiếp theo sự phá sản đối với các kế hoạch của quân đội Đức Quốc xã định bóp chết thành phố trong lửa đạn, giá rét và nạn đói.
Thành phố được giải phóng ngày 27 tháng 1 năm 1944 chấm dút 871 ngày bị bao vây - phong tỏa với sự ngã xuống của gần 1tr người con của đất nước Xô Viết. Ý chí và sự chịu đựng phi thường của quân và dân Leningrad là một dấu son vàng chói lọi trong lịch sử của Liên Bang Xô Viết cũng như là bài học kinh nghiệm quý báu trong chiến tranh bảo vệ tổ quốc của nhiều quốc gia sau này.

Related Posts:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét